Trong tác phẩm điêu khắc động của Xuân Hạ dựa theo câu chuyện của Mẹ Nhu, bà Mẹ Việt Nam anh hùng, hiện ra mối tương phản rõ rệt giữa sự cứng rắn lạnh lùng của chất liệu thép không rỉ và ký ức đầy cảm xúc về dòng máu nóng chảy đầm đìa từ cơ thể yếu ớt của Mẹ dùng làm lá chắn bảo vệ cho các con. Không may mắn như nàng Andromeda được cứu thoát, Mẹ Nhu gục chết ngay trước mũi súng của kẻ thù. Tuy Mẹ trở thành bất tử nhưng chẳng ai biết được nhiều hơn về đời thật, về những nỗi đau cũng như niềm hạnh phúc riêng tư trên trần thế của Mẹ. Phong cách tinh nghịch, khác lạ mà Xuân Hạ chọn dùng mô hình những người con sống động để đặc tả lại tượng đài công cộng hiên ngang khí phách của Mẹ Nhu, thật ra là cách rất riêng tư mà cô ấy dùng để tưởng nhớ và khẽ thủ thỉ câu hỏi kín đáo: “Giữa lựa chọn là một danh hiệu anh hùng quốc gia vẻ vang và một tình mẹ âm thầm đối với các con của mình, Mẹ Nhu lẽ ra sẽ chọn gì?”
Xuân Hạ tiếp tục chất vấn các chủ đề xoay quanh “người mẹ”,“hình tượng”, “tượng đài”, “sự tôn vinh” và cuối cùng là cách bỏ qua các chi tiết thật trong quá trình dựng lên những biểu tượng chuẩn mực như của Mẹ Nhu để phục vụ cho sự chiêm ngưỡng đại chúng.
(Giám tuyển Nguyễn Phước Bảo Châu)