Ý tưởng
Bảo tàng-nửa-thực-nửa-hư-cấu này trưng bày bộ lưu trữ cá nhân của nghệ sĩ về kí ức gắn với người bà quá cố. Những hiện vật hay tư liệu (mang kí ức chung) được biến thể (thành kí ức riêng) để phản ánh danh tính hai con người với niềm tin/ lý tưởng chịu ảnh hưởng bởi không gian địa lý và bối cảnh lịch sử khác nhau – mà ở đó tâm thức và lòng trắc ẩn cho giống loài như là những di sản chung được kế thừa và tiếp nối. Sự lặp lại của hình ảnh hay hành vi con người được anh quan sát, ghi nhận và biến đổi một cách có chủ đích nhằm không chỉ tái tạo lịch sử mà còn tạo khả năng cho các câu hỏi hoặc đặt danh tính mới cho những sự vật hiện tượng được đưa ra. "bảo tàng tâm thức" được tổ chức ở một không gian sống đã mất chức năng – nghệ sĩ đã cùng bạn bè cải tạo địa điểm này thành một không gian trưng bày nhằm phá vỡ những quy tắc hàn lâm trong định nghĩa bảo tàng. Đối với thực hành hiện tại của anh, việc tái sử dụng các hiện vật và cấu trúc sẵn có được xem như là quá trình lao động để tạo ra những chất liệu mới cho bộ lưu trữ cá nhân – các lưu trữ này gợi lên nhiều câu hỏi về danh tính và chức năng của sự vật khách quan, đồng thời suy tưởng về niềm tin xã hội vào tính khách quan 'hiển nhiên' này.