Chất liệu tổng hợp (Đồ vật tìm thấy: gỗ từ cây vú sữa chết, sành, sứ, nước và cây phong lan; khung sắt).
Mô tả
‘Điều tôi tìm kiếm và mang lại, kết nối với nhau là những yếu tố (chất liệu) có khả năng duy trì vòng tuần hoàn giữa sự sống và cái chết, giữa sự sụp đổ và sự tái thiết. Chúng là các vật chất còn lại – có thể là của bờ thành, có thể nằm bên trong hoặc bên ngoài bờ thành; từng thuộc về những người đã hoặc đang dời đi, hoặc vẫn đang sinh sống, ‘chờ chết’ ở đó. Chúng là các vật chất đang phân rã, nhưng đồng thời cũng là những gợi ý cho một dạng thức mới của sự tồn tại.’
Mang vẻ ngẫu nhiên, tác phẩm của Trần Tuấn là tổ hợp các vật thể tìm thấy được cóp nhặt: hai thanh gỗ còn sót lại từ cây vú sữa trong vườn nhà nghệ sĩ, bị đốn 10 năm trước để lấy chỗ xây nhà; mảnh chén vỡ nghệ sĩ lượm lặt được tại bờ thành, trong nỗ lực hàn gắn bốn cái chén bị bỏ rơi (và thất bại), cây phong lan ‘xin mãi mới được’ từ vườn nhà hai vợ chồng người bạn thân. Gắng gượng nuôi một vật sống (cây phong lan), đang leo thân lên hai thanh gỗ (đã chết), được khảm các mảnh chén (vỡ vụn, chẳng thể tìm được nguyên dạng) – tác phẩm, thay vì là một sự hồi đáp trực tiếp trước câu chuyện cụ thể của bờ thành, có thể được coi là sự phản tư của Trần Tuấn về cảnh huống của đời sống liên tục chuyển mình nói chung.
Mô tả trong vựng tập triển lãm Chẳng còn, chưa tới, 2023.