Biền biệt bay bay
Info
ARTIST
YEAR
TECHNIQUES
KÍCH THƯỚC/THỜI LƯỢNG
Tùy biến

Sắp đặt biệt vị, kể lại một lần Trình diễn.
Ảnh in kỹ thuật số, một đụn sữa bột sẽ dần tan chảy từng ngày thành chất lỏng đặc trưng trong quá trình tiếp xúc với không khí.

* Những mảnh yếu tố riêng rẽ của tác phẩm này là mong muốn tái sinh một trình diễn cá nhân, bỏ qua sự xem trực tiếp - thứ mà người ta vẫn luôn coi là điều kiện cần và đủ cho loại hình nghệ thuật này. Giống như cách tôi vẫn được nghe, được đọc, được truyền miệng, được nhìn ngắm và tưởng tượng từ các mảnh trình diễn mà mình chẳng thể tận mắt chứng kiến, rồi từ đó một khả thể tác phẩm riêng biệt sẽ được tạo ra trong tâm trì. Tôi luôn thích cách tác phẩm trình diễn được "sống" như vậy.

Ý tưởng

Tôi nghĩ tới những tác phẩm trình diễn của mình đầu tiên, khi gặp hai từ "kể chuyện". Ngày nhận được lời mời trước đây để tham gia "cover" một trình diễn, tôi cũng suy nghĩ nhiều về cái tôi, bản thể, hay một sự nguyên bản nào đó, liệu một trình diễn rất nặng danh tính có thể thay hình đổi dạng trong các bối cảnh khác nhau hay không? Tôi nhớ tới tác phẩm "Cuộc biểu tình chống lại khoảng không" của Tuấn Mami bởi tôi vẫn luôn trăn trở, nhiều năm sau khi xem tác phẩm ấy rằng:
Những cơ bắp cuồn cuộn của một cơ thể nam không khuôn mặt, sự cay nồng, đen và đỏ, những cú ném bất lực, đẫm mùi mồ hôi quyện với ớt bột, vào hư không bỏng rát
...
nếu, ở đó là một thân thể nữ thì sao? và nếu đó là tôi thì sao? và cái danh tính nữ ấy sẽ biểu tình cho điều gì?
...
tôi chọn bột sữa, bởi nó trắng, mềm, ngọt, nuôi dưỡng, dính dớp, ngấy ngậy, chúng bay trong không trung bám vào người khán giả, dai dẳng, chảy ra, quyện vào tay tôi sau mỗi vốc ném, tôi càng ném mọi thứ càng keo lại, tôi cứ ném, ném, ném, ném mãi
...
tôi đặt tên tác phẩm là "Biển biệt bay bay", như một lời cố tạm biệt, những đánh đổi về sự chia ly và từ bỏ, sự bất lực khi tôi cứ quăng những hạt sữa vào không trung để biểu tình cho chính nỗi đau thầm kín nhất của mình.
...
Nhưng mọi thứ vẫn bám lại, bấu víu lấy tôi, dính lên đầu, lên mặt, lên tóc, lên thân thể và hai bầu ngực tôi, quyện với mồ hôi, chảy ra, thành một dòng sữa vừa cay vừa ngọt.

Tôi chợt nghĩ, một tác phẩm trình diễn mới vừa được thai nghén và sinh ra, từ những ấn tượng cá nhân, về một tác phẩm trình diễn khác.

Ý tưởng tác phẩm trích từ tài liệu triển lãm "Chuyện kể tôi, tôi kể chuyện", 2023, tr.18.