Trình diễn Thư cho mẹ

Ảnh tư liệu trình diễn trong triển lãm cá nhân “Thư cho mẹ” của Nguyễn Minh Thành. Ảnh: Regina van Laak-Bérenger. Nguồn: Thư cho mẹ. Đóng góp: Bộ sưu tập van Laak und Bérenger.

Ảnh tư liệu trình diễn trong triển lãm cá nhân “Thư cho mẹ” của Nguyễn Minh Thành. Ảnh: Regina van Laak-Bérenger. Nguồn: Thư cho mẹ. Đóng góp: Bộ sưu tập van Laak und Bérenger.

Ảnh chụp phong thư trong triển lãm cá nhân “Thư cho mẹ” của Nguyễn Minh Thành. Ảnh: Regina van Laak-Bérenger. Nguồn: Thư cho mẹ. Đóng góp: Bộ sưu tập van Laak und Bérenger.

Trang thứ hai của một trong 60 bức thư viết bằng tay của nghệ sĩ Nguyễn Minh Thành trong triển lãm “Thư cho mẹ”*. Ảnh: Regina van Laak-Bérenger. Nguồn: Thư cho mẹ. Đóng góp: Bộ sưu tập van Laak und Bérenger.

Trang thứ hai của một trong 60 bức thư viết bằng tay của nghệ sĩ Nguyễn Minh Thành trong triển lãm “Thư cho mẹ”**. Ảnh: Regina van Laak-Bérenger. Nguồn: Thư cho mẹ. Đóng góp: Bộ sưu tập van Laak und Bérenger.

Info
YEAR
CATEGORY
TECHNIQUES
SIZE
Tùy biến
MEDIUM

Trình diễn kéo dài với 60 bức thư được sao chép cỡ A4 bằng tiếng Việt và tiếng Đức cùng với 60 phong bì thư. Bức thư có sẵn ở dạng bản sao nhưng không có phong bì.


Mô tả

Một hành động vào tối ngày khai mạc với sự tham gia của các khách thăm quan cùng 60 lá thư “thật”.

Minh Thành chuẩn bị 60 lá thư (bản sao của bức thư anh viết cho mẹ bằng tiếng Việt, đi kèm với bản dịch tiếng Đức được đánh máy). Anh cho những lá thư vào phong bì đã dán nhãn (với người nhận – mẹ anh và người gửi – anh, Minh Thành). Những bức thư này được phát cho khách tham quan triển lãm với yêu cầu họ phải bỏ vào đó một đồ vật cá nhân của mình, chẳng hạn như một bức ảnh hoặc một bức vẽ, để gửi về cho mẹ anh ở Việt Nam.

Văn bản mô tả tác phẩm viết bởi Daniel Bérenger và Regina van Laak-Bérenger từ Bộ sưu tập van Laak und Bérenger.

 

* Trang thứ nhất của một trong 60 bức thư viết bằng tay của nghệ sĩ Nguyễn Minh Thành trong triển lãm “Thư cho mẹ”.

Chào mẹ kính mến,

Con đang ở Bielefeld, một thành phố thuộc miền Tây Bắc nước Đức. Ở đây con làm một triển lãm tên là: “Thư cho mẹ”. Con vẽ những chân dung, người phụ nữ giống mẹ (thế là mọi người ở đây biết mẹ trông sao rồi nhé!).

Sau đó phủ lên một lớp vải màu xô, trên vải màn xô ấy con vẽ giống hình chiếc phong bì thư, có đề địa chỉ của con ở đây và địa chỉ của mẹ ở Việt Nam.

Đây là 1 trong 60 bức thư mà con sẽ đưa cho những người đến dự khai mạc triển lãm của con và nhờ họ gửi về cho mẹ, trước khi gửi, họ sẽ đề địa chỉ của họ và có thể bỏ vào phong bì những gì họ muốn như ảnh, bưu thiếp…

Mẹ có thể không nhận được đủ 60 bức thư vì nhiều lý do khác nhau, nhưng điều đó không quan trọng, điều quan trọng là mẹ sẽ nhận được những lá thư dưới tên và địa chỉ của những người xa lạ, mà thường thì những người đã biết nhau mới gửi thư cho nhau nhưng khi mẹ mở phong thư, mẹ sẽ thấy trong đó có lá thư của con — con trai mẹ. Và mẹ thấy không? Thế giới quay tròn và con người vẫn không ngừng tiến hóa đấy mẹ ạ.

Ít nhất mẹ đã có 1 liên hệ với những người mà mẹ chẳng ở giữa với vai trò là nghệ sĩ và điều con làm này là nghệ thuật của con đấy. Chắc khó hiểu cho mẹ, nhưng không sao, con sẽ giải thích cho mẹ nhiều hơn sau này. Con là người ở giữa, giữa mẹ và những người đến triển lãm của con và dù chỉ là một chút liên hệ nhỏ nhưng là những gì con có thể làm được lúc này — ngày hôm nay chứ không phải hôm qua hay ngày mai. Dù mẹ và con và những


** Trang thứ hai của một trong 60 bức thư viết bằng tay của nghệ sĩ
Nguyễn Minh Thành trong triển lãm “Thư cho mẹ”.

Gửi bưu điện về Việt Nam cho mẹ. Mẹ có thể không nhận được đủ 60 bức thư này vì những lí do nào đó, nhưng điều đó không quan trọng.

Thường thì người ta gửi thư cho nhau vì đã biết nhau và những thư này mẹ nhận được dưới tên những người xa lạ, nhưng khi mở phong thư ra, mẹ lại thấy đó là thư của con, con trai mẹ.

Và mẹ thấy thế giới hôm nay kỳ diệu không!

Ít nhất, mẹ đã có một liên hệ với những người mà mẹ chẳng hề quen biết phái bên kia trái đất. Đó là nhờ trái đất cứ quay tròn và con người ta vẫn tiến hóa đấy mẹ ạ.

Con ở giữa với vai trò là nghệ sĩ và điều con đang làm này chính là nghệ thuật, chắc khó hiểu cho mẹ nhưng không sao, con sẽ giải thích cho mẹ nhiều hơn sau này. Dù một chút nhỏ liên hệ giữa mẹ và những người đến thăm triển lãm của con, nhưng đó là những gì con có thể làm được trong lúc này chứ không phải hôm qua hay ngày mai.

Mẹ và con và những người khác, chúng ta đều đang sống trong cùng một thời điểm, nhưng chúng ta thật khác nhau về hoàn cảnh. Mối liên hệ nhỏ ngày giữa mẹ và những người khác như nhắc nhở chúng ta thêm một lần nữa về sự cùng tồn tại và chúng ta thực sự cùng tồn tại.

Những người mà con nhờ họ gửi thư này cho mẹ họ cũng cảm thấy lạ lùng vì gửi thư cho mẹ – người họ chưa hề biết, nhưng tại sao không? Và mẹ thấy những người xa lạ cũng không đến nỗi đáng sợ phải không mẹ. Con người ngày hôm nay có quyền không sợ những người xa lạ.

Không lâu nữa, con sẽ về Việt Nam, cuối tháng 6 và con hi vọng mẹ sẽ thấy con không trở nên “xa lạ” chứ! Mẹ vẫn nhận ra con chứ?!!

Con trai mẹ
Thành

Bộ sưu tập van Laak und Bérenger
1999
Bielefeld, Đức